Những người chồng tốt, đối xử với vợ con tử tế nhưng vẫn tạo ra cho vợ một cảm giác thật…khó chịu chỉ vì bản tính quá…đàn bà. Vẫn yêu, chiều vợ nhưng bản tính này của một số ông chồng khiến vợ phát hoảng.
Hãi vì chồng quá…ki bo
Nhìn cảnh chồng ngồi vật ra giữa nhà, tay sách tay bút cộng trừ từng đồng, từng hào mấy món đồ bếp mà chị Huế thấy ngán ngẩm. Chị không còn lạ với điều này sau gần 5 năm chung sống nhưng chưa bao giờ chị dễ chịu khi chứng kiến tính nết đó của anh. Hình ảnh một người chồng tốt của anh trong mắt chị giảm đi rất nhiều chỉ vì tính ki bo, kẹt xỉ.
Chị Huế tâm sự: “Mình may mắn lấy được một người chồng hiền lành, thương vợ nhưng lại có cái tính keo kiệt thái quá khiến cuộc sống nhiều khi phát bực. Ngày hai vợ chồng còn yêu nhau, anh ấy đã tỏ ra là người “chắc chắn” trong chuyện tiền bạc. Nhưng vì lúc đó mới yêu, mình không phải là người lợi dụng nên cũng không để ý tiền nong lắm đến lúc lấy nhau về mình mới thấy thực sự chối vì cái tính đó cả chồng”.
Cũng theo lời chị Huế kể, việc lớn, việc nhỏ trong nhà không một thứ gì là anh không hỏi giá cả. Ngày chị mới về làm dâu được 2 hôm, đi chợ mua ít đồ dùng về cho gia đình. Vừa về tới nơi, còn chưa kịp hí hửng khoe với chồng mấy món đồ ưng ý chị sắm được thì anh đã tá hỏa: “Em đi mua cái gì đấy, sao không gọi anh đi cùng. Ở đây em lạ, chưa quen rồi lại mua đắt thì khổ”. Chưa nói xong anh đã “kiểm hàng, khảo giá”. Sau một hồi xem xét, anh đùng đùng bắt vợ đi đổi hàng.
“Lúc đó mình khuyên chồng thôi đắt lên một tí cũng không sao, lần sau rút kinh nghiệm nhưng chồng mình nhất quyết không chịu với lí do: “Tiền chứ có phải lá bàng đâu mà thôi được”. Thế là anh ấy lôi mình ra chợ, đi tới từng cửa hàng mà mình đã mua đồ để đổi lại. Vừa đi anh ấy vừa “chỉ dẫn” hàng nào rẻ, hàng nào đắt. Nhìn ánh mặt mọi người nhìn anh ấy mình thấy xấu hổ vô cùng. Người ta xì xèo, gọi chồng mình là đồ đàn bà khiến mình chỉ muốn độn thổ”. – Chị Huế chia sẻ/.
Tính ki bo của chồng chị Huế càng ngày càng trở nên như một “thương hiệu”. Bữa cơm gia đình lần nào anh cũng hỏi giá tiền hết món nọ đến món kia, tính đắt tính rẻ rồi bảo chị “hoang quá” khi toàn mua bị hớ. Mỗi lần như vậy chị cảm thấy mất hứng và đột nhiên thấy chán chồng. Mặc dù anh là một người chồng thương vợ, thương con lại không lăng nhăng nhưng tính cách đó của anh khiến cho tình cảm chị dành cho anh cũng vì thế mà giảm đi rất nhiều: “Tính cách của anh ấy như vậy nên mình không muốn cùng chồng đi đâu cả, chỉ câu trước câu sau là anh ấy bắt đầu tính toán thiệt hơn, lỗ lãi. Mình góp ý với chồng nhưng anh ấy bảo thủ không chịu thay đổi nên mình cũng chán” – chị Huế ngán ngẩm tâm sự.
Dơ mặt vì chồng quá đanh đá, chua ngoa
Nhìn dáng vẻ đạo mạo, đàn ông và có học như anh Minh chồng chị Ngọc không ai nghĩ là anh lại có thể sẵn sàng sắn tay áo lên “đấu khẩu tay đôi” với bà bán hàng rau. Câu chuyện về người chồng chua ngoa, tính đàn bà như anh Minh khiến chị Ngọc phải xấu hổ mỗi khi ai đó vô tình nhắc tới.
“Chồng mình rất tốt với vợ con, cả với bố mẹ mình anh ấy cũng hiếu lễ nhưng chỉ có cái tính là cố chấp và đàn bà. Mỗi khi có ai đó làm cái gì không vừa ý anh ấy là anh ấy nói lại, bất chấp khi ấy đang ở đâu, hoàn cảnh như thế nào anh ấy cũng sẵn sàng chửi nhau với người ta. Mình cảm thấy dơ xấu vì chồng” – chị Ngọc chia sẻ.
Có nhiều lần anh Minh đi chợ, có một chị vô tình đi xe chèn lên mũi giày của anh thế là không ngần ngại anh quay ra mắng người ta xơi xơi. Cô gái kia cũng không phải vừa thế là hai bên lao vào “đấu khẩu” nhau một trận giữa chợ mặc cho mọi người khuyên can. Lần khác, anh lại “đay nghiến” một chị làm bắn bẩn lên áo anh khi đi đường. Thậm chí ngay cả cô hàng xóm vất nhờ ít rác vào thùng vì tiện đứng gần đó anh cũng phải tới tận nhà làm cho “ra ngô, ra khoai” thì thôi.
Chị Ngọc không thể nào nhớ hết nổi những lần chua ngoa của chồng khiến chị chỉ như muốn độn thổ xuống đất vì xấu hổ. Không chỉ chị mà hai con cũng chê trách chuyện bố ghê gớm quá nhưng anh vẫn không chịu. Anh luôn bao biện: “Mình hiền nó lại tưởng mình ngu nên cần phải nói cho nó biết chứ”. Và cứ với quan niệm đó, đi đâu anh cũng “ứng dụng” để rồi chỉ nhắc tên anh người ta đã lắc đầu ngán ngẩm.
Tủi hổ vì chồng là chuyên gia kể…công
Chị Vân cũng có một ông chồng được xếp “hàng”: người đàn ông mà tính nết đàn bà. Nhưng khổ một cái là anh lại chỉ chuyên kể lể công lao mình đã làm được cho vợ và gia đình vợ với mọi người.
Chị Vân còn nhớ lần đầu tiên chồng dẫn đi họp lớp cùng với bạn học cấp 3, chị vui lắm. Những tưởng được một dịp gặp gỡ bạn bè chồng, hiểu thêm về mọi người ai dè chị lại bị một phen bẽ mặt. Tới buổi họp lớp, mọi người vừa mới khen hai vợ chồng đẹp đôi, khen anh tốt số khi lấy được người xinh xắn như chị Vân làm vợ, ngay lập tức anh “phản pháo” lại: “Tôi làm cho vợ bao nhiêu thứ, từ ngày yêu cũng thế. Nhà cô ấy túng lắm, nên thời đi học tôi phải cho cô ấy tiền liên tục ấy chứ. Giờ lấy nhau rồi tôi cũng vẫn biếu tiền hai cụ bên đó đều đều. Chưa biết ai tốt số lấy được ai đâu”. Nói rồi anh phá lên cười hãnh diện như kiểu tự hào vì mình làm được việc thiện mà không biết rằng chị Vân đứng bên cảm thấy tủi hổ như thế nào.
Sau lần đó chị Vân đã khuyên nhủ chồng nhưng anh còn mặt mày tức tối nói lại vợ: “Anh có nói sai cái gì đâu mà em có thái độ như thế. Anh làm được điều gì cho em, cho gia đình em thì anh mới kể chứ có điêu ngoa cho ai đâu mà em phải bắt anh thôi”. Lần đó nghe chồng nói vậy xong chị Vân khóc ròng rã vài ngày liền vì cảm thấy xấu hổ trước mọi người. Chị có cảm giác như bị biến thành một kẻ cơ hội, lợi dụng chồng có điều kiện để nhờ vả.
Chị Vân tâm sự: “Từ ngày yêu anh ấy đã giúp đỡ mình và gia đình rất nhiều. Không chỉ mình mà ba mẹ cũng đều biết ơn anh ấy. Tuy nhiên mình lấy anh ấy cũng không phải vì thế mà chỉ nghĩ anh ấy là một người chồng tốt. Vậy mà lòng tốt đó của anh ấy lại trở thành thứ thật tàn nhẫn khi anh ấy khoe khoang hết với mọi người và để mọi người nhìn mình bằng con mắt khắc. Nếu như anh ấy không nói vậy, mình cũng vẫn luôn đề cao công sức của chồng đối với mình và gia đình. Nhưng anh ấy đã làm cái điều thật ấu trĩ…” – chị Vân nghẹn ngào.
Căn bệnh kể lể, khoe khoang công sức của chị Vân còn tiếp diễn nhiều lần như thế. Thậm chí đến ăn cỗ ở gia đình bên ngoại anh vẫn cứ oang oang: “Bố tính xem nếu không có con Vân có tìm được một công việc tốt thế không? Nói không phải ngoa chứ nếu mà không lấy được người chồng như con thì khéo giờ ra trường cô ấy vẫn chỉ đang là cô gái thất nghiệp thôi”. Anh không hề nhận ra rằng bố mẹ chị Vân cảm thấy chạnh lòng ghê gớm vì sự kể công của con rể.
“Kể từ đó mình không muốn đi đâu cùng chồng ra ngoài. Mỗi lần anh ấy mang quà cáp hay đồ đạc sang biếu bố mẹ mình đều tìm cách từ chối. Mình biết anh ấy thảo lòng, biếu quà bố mẹ không tính toán thiệt hơn gì nhưng với cái lối kể lể của anh ấy đã khiến mình và bố mẹ mất mặt nên không còn ai muốn nhận lòng tốt đó. Mình thực sự rất buồn” – chị Vân cho biết.
No Comment